Lúc tôi về đến nhà đã là trưa rồi.
Vì hôm nay là chủ nhật nên Liễu Tâm Thuần không đi làm.
Lúc tôi mở cửa vào nhà nhìn thấy cô ta đang nằm trên sô pha lướt điện thoại.
Vừa thấy tôi về, cô ta lập tức ném điện thoại sang một bên ngồi thẳng dậy, liếc đôi mắt giận dữ nhìn tôi mắng:
“Anh cũng biết về nhà cơ à? Công tác, công tác! Anh thử nghĩ mà xem trước đây có lần nào anh đi công tác mà không đưa tôi đi cùng không? Bây giờ anh giỏi rồi, không những không đưa tôi đi cùng, anh còn biết chơi cái trò tắt máy mất tích luôn rồi! Có phải anh có người khác rồi không?”
Sau khi nói xong cô ta đột nhiên xông lên cướp luôn điện thoại của tôi!
Vì mật mã điện thoại tôi vẫn luôn là sinh nhật của cô ta cho nên cô ta chẳng mất bao lâu để mở khóa cả, nhanh chóng kiểm tra lịch sử tin nhắn wechat của tôi.
Tôi cũng chẳng phản kháng gì với cái hành động ấy, vì trong điện thoại tôi chẳng có cái gì để cô ta nắm thóp cả.
Đến cả cái thẻ nhớ lưu lại những video của cô ta tôi cũng rút ra rồi.
Thế nên cô ta có tìm cả ngày trời cũng không thấy gì đâu.
Tinh tinh!
Thế mà ngay khi cô ta chuẩn bị trả lại điện thoại cho tôi, wechat của tôi hiện lên một tin nhắn!
Tôi liếc mắt nhìn, đó vậy mà lại là tin nhắn của Ngọc Kim Hương.
Chết tiệt! Đừng có là tin nhắn nhạy cảm không cho người khác nhìn được nhé!
Nghĩ vậy, tim tôi đập chệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-ngoai-tinh-roi/770454/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.