Sau khi họp xong, Ngọc Kim Hương nói muốn tiễn tôi đoạn đường, rồi bỏ mặc Tần Sở Thiên.
Cùng Ngọc Kim Hương đi trên hành lang, tôi có thể cảm nhận rõ được khí chất không thể tiếp cận của bà ta.
Có thể nhìn ra được, bà ta đang có tâm sự.
“Ngô Song, cậu biết tại sao tôi muốn hợp tác với cậu không?” Cứ đi mãi đi mãi, cuối cùng bước chân của Ngọc Kim Hương đột nhiên dừng lại, bà ta dùng giọng điệu vô cùng nghiêm trọng hỏi.
Câu hỏi của bà ta làm tôi hơi ngạc nhiên.
Bà ta hợp tác với tôi, chẳng lẽ không phải vì nhìn trúng tài năng thiết kế thiên bẩm của tôi sao?
Vậy sao còn phải hỏi tôi điều này chứ?
Ngọc Kim Hương hỏi tôi câu đó, vậy chắc chắc mọi chuyện không hề đơn giản như vậy rồi.
Tôi đoán bà ta không chỉ nhìn trúng tài thiết kế của tôi, mà còn có liên quan đến cuộc nói chuyện lần trước của tôi và bà ta ở thẩm mỹ viện.
“Tôi không rõ lắm.” Sau khi trầm tư suy nghĩ một lát, tôi lắc lắc đầu.
Suy nghĩ của phụ nữ rất khó đoán, huống chi lại là người phụ nữ thông minh như thế này.
Cho nên vào lúc này, dù tôi có nghĩ ra một vài lý do nhưng tốt hơn hết là không nên nói ra, mà chờ bà ta nói trước.
“Hay cho câu không rõ lắm!”
Ngọc Kim Hương lạnh lùng mỉm cười, sau đó tiếp tục nói với tôi: “Vậy để tôi nói cho cậu biết. Tôi hợp tác với cậu là bởi vì qua điều tra, tôi phát hiện Tần Sở Thiên thực sự đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-ngoai-tinh-roi/770445/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.