"Được rồi..." Thấy Ngọc Kim Hương lý trí như thế, tôi không thể làm gì khác hơn là khẽ gật đầu.
Tôi vốn tưởng rằng sau khi Ngọc Kim Hương nhìn thấy mấy tấm hình này thì sẽ tức giận đến phát điên.
Tuy rằng tôi không có chứng cứ bắt gian tại giường, nhưng những tấm ảnh ôm ấp này đã đủ để nói rõ vấn đề.
Tôi thật sự không biết rốt cuộc trong lòng Ngọc Kim Hương nghĩ thế nào, bởi vì nếu đổi lại là tôi, chắc chắn bây giờ tôi đã nổi trận lôi đình rồi!
Mà cách cư xử của Ngọc Kim Hương lại hoàn toàn trái ngược với dự đoán của tôi, bà ta tỉnh táo và bình tĩnh khiến tôi cảm thấy rất kinh ngạc...
Người phụ nữ này không hề đơn giản...
"Ngô Song, tôi đã nói rất rõ ràng. Chỉ với mấy tấm ảnh của cậu thì không thể chứng minh được vấn đề gì cả. Nếu cậu chắc chắn đây là sự thật thì cậu nên đưa ra chứng cứ có sức thuyết phục hơn, ví dụ như bản ghi âm hay video bắt gian tại giường, hiểu chưa?"
Đúng lúc này, đột nhiên Ngọc Kim Hương mở lời.
Nhưng giọng điệu của bà ta vẫn lạnh nhạt như trước, không nhìn ra một chút cảm xúc nào.
"Ừm." Tôi khẽ gật đầu với cô ta.
Xem ra tôi đã đánh giá Ngọc Kim Hương quá thấp.
Nhưng tôi cũng lờ mờ hiểu được một tầng nghĩa khác ở trong lời nói của bà ta, hình như bà ta muốn tôi đi thu thập nhiều chứng cứ trực tiếp hơn nữa, chứ không phải chỉ những tấm ảnh chụp đơn giản như thế này.
"Được rồi, cậu về trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-ngoai-tinh-roi/770435/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.