Đàm Hưng vừa dứt câu thì Lý Hà đã nói thầm trong miệng: “Ai nói là anh lạnh lùng đâu chứ, cũng có cảm giác giống như con người đó thôi” 
Đàm Hưng liếc thấy Lý Hà nói thầm trong miệng gì đó nên hỏi: “Đang chửi thầm tôi đó à.” Lý Hà nghe Đàm Hưng hỏi thì cũng không đáp lại mà nhắm mắt dựa vào ghế để nghỉ ngơi một lát, Đàm Hưng thấy vậy thì cũng im lặng không hỏi gì nữa để cho Lý Hà có không gian yên tĩnh để ngủ. 
- --------------- 
Đàm Hưng đã phụ Lý Hà chuyển xong đồ của cô ấy qua nhà anh, vừa kéo vali cuối cùng vào nhà thì anh đã đặt ngay xuống chống hai tay vào hông thở hơi lên, anh hơi câu mài lại nhìn Lý Hà rồi nói: 
“Cô làm gì mà đồ nhiều vậy hả chuyển một phát muốn đi thăng thiên luôn rồi đây này.” 
Lý Hà thì nhàn nhã hơn Đàm Hưng vì mọi việc như thu dọn đồ chuyển đồ hay rinh đồ nặng gì vô thì anh điều làm tất, Lý Hà đang cầm bình nước uống thấy Đàm Hưng than van như vậy thì cũng để ống hút qua cho anh uống một chút nước rồi nói: 
“Thôi cũng hết rồi mà đồ của tôi cũng có bao nhiêu đâu chứ, chỉ có ba cái vali và ba hay bốn thùng vật dụng thôi nó cũng đâu có quá nặng, ngồi nghỉ ngơi một lát đi ha.” 
Đàm Hưng cầm lấy bình nước mà Lý Hà đưa cho uống một hơi xong rồi mới nói: “Cô nói nhàn nhã quá rồi đó thử thống kê lại nãy giờ mình đã phụ giúp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-xa-hoi-den/3439313/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.