Khi ba của Lý Hà nói dứt câu thì cũng đã rom rớm những giọt nước Lý Hà thấy ba của mình như vậy thì chỉ biết cuối người xuống ôm lấy ba mà xoa xoa vai ba an ủi, Lý Hà nhẹ nhàng cất giọng:
"Không sao đâu ạ, dù cho Lý Hà không thể gặp mẹ khi Lý Hà lớn lên, nhưng bên Lý Hà còn có ba, anh Lý Vũ, Lý Thường, Lý Đạt và anh Lý Mạc, cả ba và bốn anh ấy điều yêu thương Lý Hà vô điều kiện nên Lý Hà không cảm thấy buồn một chút nào hết, và ba cũng vậy đừng buồn nữa ạ nếu mẹ nào biết thì mẹ cũng sẽ không vui vẻ gì đâu."
Ba nghe Lý Hà an ủi thì nỗi buồn cũng vơi đi phần nào, vỗ vỗ vào tay của Lý Hà đang đặt trên vai của mình rồi nói: "Được được ba sẽ không buồn nữa, Lý Hà của ba trưởng thành rồi đã biết an ủi người khác rồi."
Lý Hà vui vẻ đáp lại: "Lý Hà còn muốn trưởng thành hơn thế này nữa đó ạ, Lý Hà muốn khi trưởng thành rồi có thể sang sẽ chăm sóc ba và các anh thật tốt, để ba không còn phải mệt mỏi mà có thể thư giãn một tí có thể khỏi bận tâm về chúng con mà tìm hạnh phúc riêng cho mình, Lý Hà cũng muốn các anh có thể bớt đi gánh nặng nữa."
Ba của Lý Hà cười cười rồi nói: "Rồi rồi ba biết rồi mà, Lý Hà con mau đi học đi không thôi là trễ bây giờ."
Lý Hà đáp lại: "Dạ vậy con đi học đây ba cũng mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-xa-hoi-den/3439288/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.