Lạc Phương Nghi đóng vai thường dân vô tội bị dọa sợ, liền cố ý né tránh cửa lùi về vị trí góc khuất.
Cao Thiên Anh và Bùi Liên vẫn luôn quan sát liền biết đây là thời cơ thích hợp, lập tức chạy tới ban công cứu người.
Nghe tiếng động tên bắt cóc quay đầu lại nhưng không ngờ Lạc Phương Nghi còn nhanh hơn gã.
Cô không cho hắn cơ hội xoay người, chỉ trong vài đòn đã khống chế đối phương.
Liên Châu được cứu lên, vôi vàng ôm lấy Bùi Liên bật khóc.
Lạc Phương Nghi ra hiệu Cao Thiên Anh ném dây thừng về phía mình.
Cô dứt khoát trói gọn tên bắt cóc.
Hoảng sợ qua đi, Liên Châu vội vàng bắt chặt tay Bùi Liên: “Anh con! Mau cứu anh con! Tên kia có bom hẹn giờ nếu để trễ anh trai con…”
Liên Châu chưa nói hết, Lạc Phương Nghi đã vội vàng chạy xuống khỏi tầng thượng.
Theo tiếng động cơ thang máy vang lên tim cô muốn chùn xuống, đáy lòng là một mảnh rét lạnh.
Thế nhưng, ông trời muốn trêu đùa cô.
Ầm! Ầm!
Tiếng nổ vang dội phát ra từ phía đối diện khiến Lạc Phương Nghi gần như chết lặng.
Phải dùng hết sức lực cô mới có thể chạy ra khỏi tòa chung cư.
Trước mắt Lạc Phương Nghi, ngọn lửa bốc lên tựa như con quái vật khổng lồ nuốt trọn tòa nhà đối diện.
Bành Bắc và đội cảnh sát vừa tới nơi cũng ngây dại, trong ý niệm của họ Bùi Yên xong đời rồi, nhưng ngọn lửa quá lớn họ không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3354007/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.