Cùng lúc đó, tại quán bar Destiny, Bùi Yên ngồi trong phòng bao đối diện là hai đồng nghiệp của mình.
“Hiện tại tôi đang thu thập bằng chứng Hạ Khương cho người nghiên cứu hợp chất ma túy mới. Nếu như không có gì phát sinh, cuối tháng sau là thời điểm tốt nhất để bắt người.”
Người đàn ông đỏ mắt vỗ vai anh: “Làm tốt lắm! Thời gian này cậu cực khổ rồi. Hạ Khương là tên cáo già cậu nhất định phải đề phòng. Đừng để một phút lơ là mà hỏng chuyện lớn.”
Bùi Yên gật đầu: “Chú Bành yên tâm. Đã có quá nhiều người phải hi sinh vì vụ án này. Tôi nhất định sẽ cẩn trọng từng bước. Chỉ có điều làm sao để ông ấy xuất đầu lộ diện tôi vẫn còn đang suy nghĩ. Nếu không nghĩ cách sẽ có người thay ông ta nhận tội. Như Từ Khải chẳng hạn.”
Bành Bắc thoáng khựng lại vài giây, sau đó mới bật cười lên tiếng: “Chuyện đó tôi sẽ có tính toán. Chỉ cần cậu thu thập đủ tài liệu nghiên cứu GL II, chúng ta nội ứng ngoại hợp nhất định sẽ bắt được người.”
Bùi Yên vừa cầm lấy ly nước, định uống một ngụm, bỗng nhiên tay anh run rẩy mất kiểm soát. Lồng ngực nhói lên, tim anh như bị thít chặt, trán rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.
Choang!
Ly nước cứ thế rơi xuống trước mắt anh.
Thấy Bùi Yên lung lay sắp ngã, Bành Bắc hoảng hốt đỡ lấy người, không ngờ lại bị anh đẩy ra: “Đừng động vào tôi!”
Bành Bắc không khỏi lo lắng: “Cậu sao vậy? Rốt cuộc cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3322674/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.