🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Nhìn ông không bất ngờ nhỉ? Sao? Hay thấy tôi quá vô dụng so với thân phận nằm vùng?”



Lý Cung nhát gan, lúc nào cũng trốn chui trốn nhủi giờ như biến thành con người hoàn toàn khác. Đôi mắt chính trực, sắc bén của anh khiến người đối diện bất giác chột dạ.



Nhưng câu nói tiếp theo của Hạ Khương tựa như một quả bom khuấy đảo mặt hồ yên ả: “Nếu không có chuyện lần này tao còn chẳng biết tới sự tồn tại của mày. Mày thật biết cách gây sự chú ý.”



Sự miệt thị, khinh thường ẩn hiện trong từng câu chữ chỉ đổi lại cái nhướng mày của Lý Cung.



Anh không chút sợ sệt trước cái chết đang kề cận: “Vinh hạnh cho tôi.”



Nói rồi, anh quay sang thu hết dáng vẻ ngỡ ngàng của Lương Bình vào mắt: “Đây mới đúng là biểu cảm tôi muốn thấy nhất. Thế nào? Không tin chứ gì? Cũng đúng!”



Vừa dứt lời, Lý Cung bất ngờ tấn công Lương Bình dí súng vào đầu anh hét lớn: “Tao ngứa mắt mày lâu lắm rồi! Hôm nay tao có chết mày cũng phải bồi táng cùng tao.”



Hành động của Lý Cung khiến mọi người sửng sốt không thôi, ngay cả Từ Khải vốn luôn im hơi lặng tiếng cũng phải ngạc nhiên thốt lên: “Dừng tay! Thả nó ra!”



Ngay lúc này hai tên thuộc hạ từng ngồi xổm tám chuyện với nhóm Bùi Liên vẫn dư dả thời gian tranh luận:



“Mày thấy chưa? Tao nói hai người này đang trong mối quan hệ mập mờ mà mày không tin!"



Tên còn lại hạ thấp giọng tranh cãi: “Ai nói tao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3004789/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.