Lạc Phương Nghi nhướng mày: “Không nghĩ tới ông là cũng người chồng tốt đấy!”
Trịnh Đinh Ba xua tay: “Ta còn đang tự hỏi sao trước kia không bóp mũi cái thằng trời đánh chết quách đi cho xong!”
Cô bật cười: “Ha ha ha! Thôi lỡ rồi ông làm người tốt cho trót đi. Tóm lại vẫn ghi nợ nhé!"
Dứt lời, cô sảng khoái đeo kính râm, bước đi uyển chuyển rời khỏi văn phòng luật, mặc kệ tiếng mắng nhiếc phẫn nộ đến từ người phía sau.
Lạc Phương Nghi như thường lệ trở về câu lạc bộ Lion luyện tập. Đội tuyển đang ráo riết chuẩn bị cho giải đấu WBO* sắp tới, còn cô tựa như một kẻ vô công rồi nghề.
Tuy nhiên, bầu không khí sân tập hôm nay không giống mọi khi, thay vì trở thành những cái máy đấm bốc, họ tụ lại một chỗ mặt mày rũ rượi.
Cả Hồ Hiên lẫn Triệu Thanh Ba cũng không khá khẩm hơn là mấy.
Cô tò mò bước lại gần chỗ Bùi Liên đang đứng: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Bùi Liên như vừa được bật công tắc, nói một mạch không ngơi nghỉ: “Trương Mộng Phi không thi đấu được. Giờ cả câu lạc bộ chỉ còn mình cô ta có thể thi hạng cân Flyweight*. Còn ba ngày nữa là trận đấu bắt đầu cậu nói có gay go không cơ chứ?”
Lạc Phương Nghi nghe xong cũng không thấy nhẹ lòng hơn: “Tại sao lại không thi được? Chẳng phải thành tích của Trương Mộng Phi đang tiến bộ sao?”
Bùi Liên kiên nhẫn giải thích: “Thì cũng do cô ta luyện tập quá sức thành thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3004781/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.