Đôi tay cầm muỗng khựng lại, Lạc Phương Nghi ngước mắt trầm mặc nhìn đối phương.
Một hồi lâu, cuối cùng cô cũng nở nụ cười: “Được thôi. Anh xem khi nào tiện chúng ta làm thủ tục ly hôn.”
Rõ ràng là mình chủ động đề nghị, nhưng khi thấy cô dễ dàng nhận lời, lòng Bùi Yên lại nặng trĩu.
“Sau giải đấu IBF em thấy sao? Dù sao chúng ta mới kết hôn được hai tháng đợi tới lúc đó ly hôn tốt cho cả em với anh.”
Cô chợt nhớ tới cô gái đi cùng Bùi Yên trong sòng bạc, hoành thánh trong miệng lúc này lại như một món ăn vô vị khó nuốt.
Lạc Phương Nghi không rõ những cảm xúc ngổn ngang trong lòng mình xuất phát từ đâu, nhưng ngoài mặt cô vẫn vui vẻ đối diện: “Cũng được. Nếu trong thời gian này anh có gặp được cô gái mình thích, hai người có thể tự do đến với nhau. Em sẽ không để ý đâu.”
Tay Bùi Yên miết chặt vành bát, anh cười khẩy: “Em rộng lượng quá đấy!”
Dứt lời, anh đứng bật dậy, lấy áo khoác và chìa khóa rời khỏi.
Cô nhận ra anh giận rồi nhưng lý do là gì cô cũng không biết, hay là vì thẹn quá hóa giận?
Tuy vậy, Lạc Phương Nghi cũng không ăn nổi nữa, liền dọn dẹp rồi tranh thủ nghỉ ngơi sớm, sáng mai cô sẽ nói quyết định muốn tham gia IBF với Hồ Hiên.
Trong một phòng bao tư nhân, chai rượu nằm ngổn ngang trên bàn, nhiều chai lăn bừa trên sàn.
Không rõ người đàn ông đã uống bao nhiêu, nhưng đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-vo-si-quyen-anh/3004764/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.