- Tôi sẽ đi Mecrounia, và không chắc khi nào sẽ quay lại.
Lloyd nhanh chóng cảm nhận được sự thiếu kiên nhẫn của Nicole. Anh mỉm cười dịu dàng và không hỏi gì thêm, thân thiện và lịch thiệp, hệt như trên màn ảnh bạc.
- Vâng, Nicole. - Anh đáp, giọng nói dễ chịu, rất bình thản nhưng lại xa cách.
Anh đứng ở một khoảng cách an toàn, không hề làm Nicole khó chịu.
- Chúc em may mắn.
Nicole nhìn anh gật đầu, biết rằng những gì cô vừa cảm nhận không phải là ảo giác.
- Cảm ơn.
Lloyd nhìn Nicole rời đi với vẻ mặt trầm ngâm mà không hề ngoảnh lại. Anh không đi theo cô nữa, mà chỉ đứng yên tại chỗ, lặng lẽ nhìn cô rời đi. Anh tỏa ra một luồng khí khó đoán và khó hiểu.
Nhiều cô gái xung quanh nhận ra anh, nhưng họ không dám lại gần vì vẻ mặt lạnh lùng của anh.
Nhưng có một cô gái lấy hết can đảm bước ra và nhìn Lloyd với vẻ ngưỡng mộ.
- Anh là Lloyd à? - Cô gái hỏi.
Lloyd gật đầu.
Vẻ mặt lạnh lùng của anh biến mất khi anh nhìn cô gái với một nụ cười dịu dàng.
- Phải. Tôi có thể giúp gì cho cô không? Thấy anh thân thiện như vậy, cô gái nhanh chóng lấy một cuốn sổ tay từ trong túi ra đưa cho Lloyd.
- Tôi có thể xin chữ ký của anh không?
Nicole gần đây đã ở lại Biệt thự Riddle để chăm sóc ông Riddle.
Khi trở về biệt thự, cô thấy những chiếc xe sang trọng đậu trước nhà. Cô dừng lại.
Nhưng khi nhớ ra ông Riddle đã nhắc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-tin-tac/5016064/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.