Vì , ai ngạc nhiên khi cô Emerson nhắc đến tên Gary.
Kỳ thi hàng tháng sắp đến gần, và đột nhiên một kỳ thi Olympic Toán. Tất cả học sinh , lo lắng rằng điều đó sẽ ảnh hưởng đến việc ôn tập bài kiểm tra của và họ tham gia.
So với một kỳ thi Olympic Toán mà họ thể giành chiến thắng, họ thà dành thời gian và công sức việc ôn tập.
Khuôn mặt của cô Emerson trông khi cô thấy ai giơ tay. Cô rằng quận coi trọng cuộc thi . Cô ngờ học sinh lười biếng đến .
Cô lướt qua lớp học. Mọi trong lớp đều xuống, ngoại trừ Nicole là vẫn đang cô một cách bình tĩnh.
Mắt cô Emerson sáng lên. Cô nhớ rằng trong hồ sơ của Nicole, ghi rằng cô từng tham gia một kỳ thi Olympic Toán đây. Cô khỏi hỏi.
- Nicole, em từng tham gia một kỳ thi Olympic Toán ở trường cũ của , ?
Nicole ngờ cô Emerson gọi tên , nhưng cô vẫn gật đầu. Cô Emerson thấy cô gật đầu nên tự ý ghi tên cô .
- Vậy thì em và Gary sẽ đại diện cho lớp chúng . Đừng quên tham gia buổi đào tạo mỗi chiều thứ Ba, thứ Năm và thứ Sáu tại giảng đường. Sẽ một giáo viên hướng dẫn cả hai em.
Nicole vẻ quan tâm lắm vì nó khác mấy so với tất cả các lớp học .
Cô Emerson coi sự im lặng của cô là sự đồng ý và thở phào nhẹ nhõm. Cô lo lắng rằng Nicole sẽ đồng ý. Thật ngờ cuộc trò chuyện diễn suôn sẻ như .
Nghĩ về điều , cô Emerson thiên vị Nicole hơn một chút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-tin-tac/4803633/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.