Xế chiều, ở Hoắc Bang.
Tên gác cổng hớt hải chạy vào: "Bang chủ, Chúng ta bị bao vây rồi!"
Hoắc Tam đang ngồi trên ghế uống trà, nghe câu nói đó xong liền phun hết những thứ trong miệng.
"Cái gì? Bọn Lâm Bang dám làm càng như vậy? Lâm Kỳ Tích không sợ và em gái hắn sẽ chết, còn dám đến bao vây chúng ta?"
"Không...không phải Lâm Bang, là sư tử đen ạ..."
Hoắc Tam lập tức đứng phốc dậy: "Trùm Macao?"
---------
Trong sân Hoắc Bang.
"Ông trùm ra lệnh, ai muốn sống chỉ cần đưa tay chịu trói. Không thì đừng trách máu nhộm đỏ sân" - Sâm - người thuộc hạ thân cận của Vũ Hạo giơ súng trước mặt bọn người Hoắc Bang, lạnh lùng ra lệnh.
Không chỉ có ông ấy, tứ phía đều là đội ngũ tinh nhuệ được Đường Nhất Thủ đào tạo kĩ càng. Vì Vũ Hạo cần gấp nên ông đã cho hết 80% người lập tức sang đây.
Người thiểu năng cũng biết tìm cho mình một đường sống, đừng nói là bọn người Hoắc Bang. 1000 người thì hết 950 người chịu đầu hàng, số còn lại...c.hết tươi.
Khi Hoắc Tam vội vã chạy ra, máu đã đọng thành vũng dưới sân. Ông ta tức giận cầm cây súng định bắn Vũ Hạo, đột nhiên Lục Đồng từ sau lưng ông đâm ra, chụp khăn thuốc nhanh như chớp.
Đúng là Vũ Hạo đã không chọn lầm người. Lục Đồng không những giỏi trong việc dùng độc, mà dáng người cũng nhỏ nhắn, di chuyển nhanh lẹ và im lặng hơn đàn ông rất nhiều.
"Uỵch" - Hoắc Tam tuổi cao sức yếu, không kịp phản ứng mà ngã sõng soài ra đất. Lục Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sieu-sat-thu/1479463/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.