Lâm Nhĩ Tích nghe anh nói nhưng vẫn cố tình đờ mặt ra, không có phản ứng gì.
Vũ Hạo mất kiên nhẫn dùng một tay bóp má cô: "Không tỉnh là tôi hôn đó!"
Mi mắt Lâm Nhĩ Tích lập tức mở ra, nhìn anh với đôi mắt tròn xoe hình viên đạn. Anh nhìn cô cười gian, hôn lên trán một cái rồi đỡ cô dậy ngồi trên đùi anh.
Anh choàng hai tay qua eo cô ôm thật chặt, hít lấy hít để mùi nước hoa trên người cô.
Lâm Nhĩ Tích liền cau mày: "Biến thái"
Giọng ai đó khàn khàn: "Tôi còn có thể biến thái hơn. Em muốn thử không?"
Lâm Nhĩ Tích nuốt nước bọt, thấy có dự cảm không lành: "À thôi...được rồi"
"..."
"Bây giờ ta về Vũ Gia à?"
"Không, đến dinh thự riêng của tôi"
----------
Hơn ba mươi phút sau, chiếc xe đen đắt đỏ đã đậu lại trong khoảng sân rộng của dinh thự.
Lần này Vũ Hạo không lịch thiệp mở cửa sẵn cho Lâm Nhĩ Tích, mà trực tiếp bồng cô ra khỏi xe.
Lâm Nhĩ Tích ngại ngùng vỗ ngực anh mấy cái: "Bỏ tôi xuống, người ta sẽ thấy đó"
"Thấy thì sao? Từ Hoa Quốc đến Macao xa vạn dặm người ta còn biết em là vợ tôi đấy"
Lâm Nhĩ Tích: "..."
Vậy là Vũ Hạo đắc ý bế cô vào trong dinh thự rộng lớn. Lâm Nhĩ Tích chưa bao giờ thấy mình yếu đuối như lúc này, một chút việc vặt vãnh cũng không kháng cự lại được.
Không, không phải là cô yếu đuối, là Vũ Hạo đã nâng "level" cao hơn trước thôi - Lâm Nhĩ Tích tự dặn lòng như vậy.
----------
Vào đến đại sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sieu-sat-thu/1479441/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.