Cùng lúc đó, sân bay quốc tế Lạc Thành.
Mười mấy người vệ sĩ mặc vest đen lật đật chạy xuống dọn đường cho người đàn ông quyền lực đi xuống.
Anh mặc âu phục đen, khoác thêm áo choàng đen dài và mang kính râm. Mái tóc vuốt keo một nửa trông tự nhiên mà cũng rất thanh lịch.
Người đàn ông lướt ngang dòng người, có mười thì hết chín người phải ngoáy đầu lại nhìn.
"Đẹp trai quá! Còn rất cao nữa, có phải là minh tinh không?"
"Là minh tinh nào vậy? Trước, sau, trái, phải đều có vệ sĩ đi theo. Chắc là nổi tiếng lắm"
"..."
Những lời bàn tán xôn xao nổi lên, nhưng người đàn ông quyền lực ấy không để mắt đến. Thứ nh để tâm là một việc khác quan trọng hơn.
Qua khu vực dành cho hành khác, anh thấy Vũ Hưng đã đứng đó đợi từ bao giờ.
Thấy anh, Vũ Hưng lập tức chạy đến, điệu bộ vô cùng sốt sắng khác xa với ngày thường. Hàng mày anh hơi cau lại như không tin vào mắt mình.
Đối phương bỏ kính râm xuống, nhếch môi một cách quyến rũ. Nửa năm rồi, người đó vẫn đẹp như ngày nào, thậm chí còn có nét trưởng thành hơn.
"Hạo..."
"Lâu quá không gặp? Anh khỏe không?"
"Tôi thì khỏe, còn Nhĩ Tích và Lục Đồng sắp không khỏe rồi"
"Cái gì?"
Vũ Hưng vịn cánh tay anh lôi đi: "Nhanh đi, vừa đi tôi sẽ vừa kể"
------------
Khuôn viên của Thanh Bang.
Thanh Tử Minh cao ngạo: "Coi kìa coi kìa, rồng đen mất đầu rồi"
Lục Đồng một tay đỡ đầu Lâm Nhĩ Tích, tay kia cầm súng tức giận nhắm vào trán Thanh Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sieu-sat-thu/1479439/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.