Lâm Nhĩ Tích nuốt nước bọt. Đầu năm đi coi bói, thầy đâu có nói gì đâu. Vậy mà hết Vũ Hạo thì lại đến tên điên này bám theo cô, phải nói là thời tới cản không kịp.
"Bỏ ra" - Lâm Nhĩ Tích gằng giọng.
Đối phương cười gian: "Cần gì vội? Ở lại đây với tôi một chút"
Lâm Nhĩ Tích cười khinh, giọng đe dọa: "Anh có tin là tôi sẽ giết anh ngay bây giờ không?"
Người đàn ông càng tỏ ra thích thú hơn, anh ta nói nhỏ đủ hai người nghe: "Tin chứ, vì cô là siêu sát thủ mà ~ siêu sát thủ Lâm-Nhĩ-Tích"
Lâm Nhĩ Tích cau mày, giật bắn tay đối phương ra. Cô lùi về vài bước, thủ thế đề phòng.
"Anh là ai?"
Người đàn ông đưa một tay vuốt tóc, dáng vẻ rất thoải mái: "Người ta gọi tôi là Lious"
Lâm Nhĩ Tích thả lỏng người hơn một chút, cô vén chân váy lên lôi ra con dao bấm bạc.
"Thì ra là siêu sát thủ của Hoắc Bang. Đúng là có duyên thật"
Lious cười nham hiểm, càng tiến lại gần cô hơn: "Không phải có duyên, là tôi đi tìm em"
Lâm Nhĩ Tích cau mày: "Có gì thì nói thẳng"
"Được thôi, tôi muốn cưới em làm vợ"
Cô cười khinh: "Nghe nổi hết da gà luôn đó. Nói xong rồi thì xéo qua một bên"
Lious không những không tránh ra, còn móc cây súng màu rêu, lên đạn và chĩa thẳng vào đầu Lâm Nhĩ Tích.
"Hôn tôi một cái, tôi sẽ để em đi"
"Được thôi" - Nói rồi Lâm Nhĩ Tích lập tức bước lên một bước rất gần với Lious, tay cô vịn vai anh, nhón người lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sieu-sat-thu/1479409/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.