Tiếng phanh xe vang lên “két” một tiếng, chiếc xe sát lướt sàn sạt qua người Tịch Nguyên, sau đó mới dừng lại.
Cô sợ thót tim, ngã bịch xuống đất,tức giận mắng:
“ Mẹ nó! Bị ngu à?”
Cô lảo đảo đứng dậy, ngẩng lên liền nhiền nhìn thấy Tịch Tuyết mặc một chiếc váy liền thân màu trắng, khoét ngực đầy gợi cảm, mái tóc xoăn dài óng ả, từ trên xe bước xuống.
“ Tưởng ai lại có tài lái xe dốt nát đến như vậy.Hoá ra là cô em gái thân yêu của tôi.”
Tịch Tuyết nhìn cô, nở nụ cười đầy ẩn ý, cô ta khoanh tay dựa vào cửa xe,quét một lượt từ đầu đến chân Tịch Nguyên:
“ Nhìn lại bộ dạng của mình bây giờ xem. Chẳng khác nào một phế vật,tôi không dám nhận người chị này.”
Cô ta nói cũng có lí. Nhìn Tịch Nguyên lúc này khổ sở vô cùng, mặt mũi tái nhợt lại còn thêm miếng urgo to tướng, đầu tóc rối tung,trên người vẫn còn mặc bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình,chân chỉ xỏ một đôi dép lê. Bộ dạng trông cũng không khác gì một tên ăn mày cho lắm.
“ Mày lại lên giường với lão già nào rồi bị vợ người ta phát hiện à? Sao mày không đi chết đi để cả cái Tịch gia này về tay tao dễ hơn. Cái lão già ở nhà cứ muốn để lại tất cho mày,không dễ đâu.” Tịch Tuyết giễu cợt.
‘Chát’ Một cái vả mặt đau điếng do Tịch Nguyên không nhịn được mà ban tặng. Cô túm lấy tóc Tịch Tuyết:
“ Mày nói gì? Mày nói gì,nói lại tao nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/3498674/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.