Hạ Phong đưa Tịch Nguyên ra ngoại thành, phong cảnh yên tĩnh nhẹ nhàng.
Anh dừng lại bên bờ sông, mặt nước trong veo, hương cỏ thơm ngào ngạt.
Tịch Nguyên hớn hở chạy vội xuống bãi cỏ ngay bờ sông.
Cô vươn vai hít thở không khí trong lành: “ Oa….Tuyệt thật! Không ngờ lại có một nơi như thế này.”
Không biết vì điều gì mà Hạ Phong cứ đứng,dựa mãi ở cửa xe, anh châm một điếu thuốc, làn khói phả ra giữa khuân mặt tuấn tú mang theo hơi lạnh.
Trăng đẹp, cảnh đẹp, người đẹp nhưng chẳng hiểu sao trong lòng anh cứ luôn thấp thỏm.
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
Tịch Nguyên quan sát vẻ mặt Hạ Phong từ đầu đến cuối, chắc anh có muộn phiền, anh không nói cô nào dám hỏi chứ.
Hạ Phong liếc nhìn đồng hồ rồi ra sau mở cốp xe, hình như anh đnag tìm gì đó.
3 2 1
Bùmmm!
Tịch Nguyên giật mình ngước lên trời, đập vào mắt cô là hình ảnh xanh đỏ lấp lánh.
Một đoá hoa tiếp đến là một chiếc nhẫn và cuối cùng là dòng chữ ’ I Love You ’ lần lượt đều được bắn lên, thắp rực cả bầu trời.
Cả ngày hôm nay, anh bận như vậy thế mà lại chuẩn bị những thứ này cho cô.
Đáng lẽ ra Tịch Nguyên nên vui mới phải, nhưng sao cô lại không vui nỗi chứ?
Tịch Nguyên quay lại thì thấy một đoá hoa hồng che kín cả người Hạ Phong, anh lấy trong túi ra một chiếc hộp từ tốn quỳ gối trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/3486437/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.