Thấy dáng vẻ né tránh cùng bài xích của cô gái , Hồng Thế Mã tiếp tục khuyên cô :
" Một cô gái như cô ở một nơi loạn lạc như thế này không an toàn .Cô theo tôi , tôi sẽ dạy cô kĩ năng sinh tồn cần thiết cho cô . Cô cần phải mạnh mẽ mới đảm bảo được an toàn cho mình .''
Nói đến đây Tịch Nguyên vẫn không phản ứng , cô ngồi trên sofa vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ muốn nói gì đó rồi lại thôi .
Đứa bé đáng thương này khắp người toàn gai nhọn ,phải cho nó một cảm giác an toàn.
'' Đừng sợ , ta không phải người nguy hiểm ta chỉ muốn dạy cho con một vài kĩ năng để sau này con sẽ không phải chịu tổn thương thôi . Coi như báo đáp ân tình cứu mạng của con , ta sẽ nhận con làm con nuôi . Ai cũng có thể hại con như ta thì khác , ta sẽ mãi mãi không bao giờ. '' Lần này , vẻ mặt ông dịu dàng như nước , nhẹ giọng khuyên bảo .
Thấy cô vẫn không có phản ứng ông đứng dậy để lại một tấm danh thiếp trên bàn , quay sang xoa đầu cô rồi nói tiêp : '' Con cứ suy nghĩ đi ! Khi nào con đồng ý thì gọi cho ta , chỗ của ta luôn chào đón con ''
Nói rồi ông quay đi, lúc chuẩn bị mở cửa một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Cô ấp úng :
'' Tôi....Con. Tại..sao? Sao..người lại tốt...với con như vậy. Chỉ vì tôi...con cứu người mà người muốn con làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/2759874/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.