Tịch Nguyên bị dọa đến ngu người :'' Ể.... Anh vừa....mới nói gì cơ ? ''
Hạ Phong sắc mặt không đổi ,chẫm rãi nhắc lại : ''Muốn em làm vợ của tôi, làm thiếu phu nhân Hạ gia ''
Tịch Nguyên hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh,khóe miệng cô giật giật : ''Đại ca à , anh đánh nhau đến hỏng não sao ? Tôi nói này , anh chỉ mới gặp tôi vài tiếng liền muốn tôi làm vợ anh. Anh biết gì về tôi? Anh hiểu tôi bao nhiêu ? Thật ra , chỉ là tôi muốn đánh nhau một trận thư giãn gân cốt thôi còn về phần anh thì...tôi chỉ vô tình đỡ giúp anh một nhát dao không có gì to tát cả . ''
Cô nói xong thì cả hai rơi vào im lặng, vẻ mặt Hạ Phong lúc này đen hoàn toàn.Đột nhiên chuông điện thoại của cô vang lên phá vỡ bầu không khí quỷ dị .
Cô vội vã đứng dậy ra ngoài .
Cô dùng giọng điệu ngọt xớt nói : '' Mới không gặp mặt một ngày mà cha đã nhớ con rồi sao ? ''
Đầu bên kia vang lên giọng hậm hực của Hồng Thế Mã : '' Oắt con, con mau đem trả bức tranh Thập diện Linh Bích về đây cho ta.Dám lấy đi bức tranh ta thích nhất, con đúng là bị ta chiều đến hư rồi! ''
Phải rồi lần này cô về nước là để đón sinh nhật cùng ông nội cô - Tịch lão gia tử ,không biết nên chọn quà gì nên cô lấy đi bức tranh treo trong phòng Hồng Thế Mã .
Cô chột dạ , sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/2759871/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.