Tịch Nguyên đang lưỡng lự thì đằng sau truyền đến tiếng gọi lớn :
'' Tịch tiểu thư, cô đến tìm thiếu gia sao ? Mau vào. ''
Ơ...Tịch Nguyên chưa kịp phản ứng thì đã bị Hưỡng Viễn lôi xềnh xệch đi.
Ánh mắt của mọi người trong công ty khiến Tịch Nguyên rất khó chịu, nói đúng hơn là cô không dám đối mặt với Hạ Phong. Tịch Nguyên dừng lại :
'' Ừm...tôi vừa nhớ ra hôm nay tôi phải đến Tịch thị một chuyến. Hẹn gặp lại. ''
Nói xong, Tịch Nguyên chạy vù ra cửa như một cơn gió. Cô đành phải đến Tịch thị trước còn chuyện kia thì khi nào cô đủ can đảm cô sẽ nói với Hạ Phong.
Vừa đến Tịch thị đã đụng phải kẻ mà cô cực kì ghét là Tịch Tuyết. Vì ở đây là Tịch thị mà Tịch Nguyên thì được Tịch lão gọi đến nên Tịch Tuyết cũng phải e ngại vài phần. Tịch Nguyên ngó lơ lướt qua nhưng lại bị Tịch Tuyết níu tay.
Tịch Tuyết nhếch mép : '' Ngọn gió lớn nào thổi người chị thân yêu của em đến đây vậy ! ''
Hơ hơ...dùng cả từ thân yêu cơ à ? Chị đây sẽ dạy cưng thế nào là diễn xuất ! ''
Tịch Nguyên gỡ tay Tịch Tuyết ra khỏi mình, khoanh tay trước ngực :
'' Chậc...cỡ như chị của em thì phải là lốc xoáy thổi đến mới đúng, không giống em chỉ cần một miếng xương thôi là đủ.''
Tịch Nguyên dừng một chút sau đó lại làm ra vẻ hoảng hốt : '' Ô...chị chỉ đùa chút thôi ! Nhìn mặt em kìa cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/2759722/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.