Tịch Nguyên bước lên võ đài, tay chống nạnh :
'' Nào ! Ai cũng được, không thì lên hết đi ! ''
Những người ở dưới nhìn Tịch Nguyên như một con ngốc. Người đàn ông nhỏ nhất trong số họ tự tin bước lên đầu tiên.
Tịch Nguyên ung dung khởi đông ta chân một chút. Còn gã kia thì quét mắt nhìn từ đầu đến chân cô :
'' Hừ, bỏ cuộc đi còn kịp cỡ như mày, ông đây chỉ cần một cước. ''
Tịch Nguyên có phần mất kiên nhẫn : '' Có đánh không ? Nhanh lên đi ! ''
Gã kia vừa chuẩn bị tư thế thì Tịch Nguyên đã lao vào đánh túi bụi lên mặt hắn. Đến một đòn hắn cũng không đỡ nỗi, chưa kịp phản đòn thì đã bị Tịch Nguyên đánh đến trời đất quay cuồng. Chưa đến 1 phút hắn đã không còn chút sức nào nữa đành phải ôm gương mặt đầu heo lếch xuống.
''Hừ, cũng có chút bản lĩnh. Chẳng qua là do tên kia vô dụng. Để tôi. '' Gã to nhất nói.
Hắn cũng bước lên đài, lần này là gã to nhất xuất chiêu trước nhưng mà nắm đấm chỉ còn cách mặt Tịch Nguyên 1cm thì đã bị cô đạp văng ra xa.
Haiz...xém chút nữa thì răng ăn cháo cũng không còn rồi.
Cứ lần lượt như vậy, ai cũng đều bị Tịch Nguyên đánh đến kêu cha gọi mẹ. Đánh nhau với nhiều người như vậy nhưng Tịch Nguyên chẳng thấy mệt mà ngược lại còn tràn đầy năng lượng hơn.
Tịch Nguyên tặc lưỡi : '' Chậc...chi bằng lên hết đi. Các người đều không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-sat-thu/2759714/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.