Sau khi Lan Châu tìm được văn vật trở về thì rất nhanh đã tìm hiểu được nguồn gốc của Vương gia, trước một gia đình thế gia quân đội và chính trị, Vương gia chỉ là một gia đình buôn bán giàu có không có chút chỗ trống đánh trả.
Chân tướng việc Vương gia chôn giấu cổ mộ nghìn năm Kim Phượng triều, vừa ăn cướp vừa la làng, đồng thời lợi dụng văn vật vu oan giá họa cho người khác cũng được phơi bày.
Trong lúc nhất thời cả nước chấn động, tình cảm quần chúng phấn chấn, mọi người đều công khai lên án.
“Nhà ngươi đáng giá bao nhiêu? Văn vật đáng giá bao nhiêu? Văn vật mà xảy ra chuyện gì thì có mười nhà như nhà ông ta cũng không bồi thường nổi!”
“Những thứ kia thuộc về toàn bộ người trong nước, lấy trộm của cải của mọi người, thiệt người lợi mình, thật là độc ác.”
“Chỉ có tôi chú ý chuyện Vương gia xây mộ phần tổ tiên lên trên mộ phần của Nữ đế sao? Đây là đang hút long khí sao?”
“Lầu trên không cô đơn đâu.”
“không cô đơn +1.”
“Vốn còn không biết Vương gia là nhà nào, hiện tại thì toàn bộ ấn tượng tốt đã không có rồi.”
“+1.”
“+2.”
…
Cùng lúc đó, Lục thị và phía chính phủ cũng đồng thời tuyên bố chính thức tin tức làm sáng tỏ oan khất, xuất phát từ sự bảo vệ Cố Hàm Sương cho nên không tiết lộ chuyện cô biết tin tức của Kim Phượng triều. Lục thị chỉ tuyên bố xuất tiền tài hỗ trợ chỉnh đốn và cải cách văn vật.
Kể từ đó, vì có Vương gia đối lập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-quy-nu-co-dai/1631516/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.