Editor: huyetsacthiensu
“Cái gì mà phù hợp với tình hình trong nước hơn, còn cái gì mà càng có khả năng phân tích thị trường hơn số liệu? Lục Văn Tinh nhất định là đã giở trò gì đấy.”
“Hoài Đặc tiên sinh là người có thể giở trò quan hệ ra sao?” Giản Mạn nhíu mày “Lúc trước tôi nói dùng phương án tôi lấy trộm được và phương án của chúng ta dung hợp với nhau. Vì sao anh không dùng?”
“Sao tôi có thể dùng đồ thừa của Lục Văn Tinh chứ?” Sắc mặt Vương Quan Lâm âm trầm “Huống chi tôi cũng không cảm thấy phương án của chúng ta kém hơn hắn.”
hắn vẫn luôn kiêu ngạo, nhất là trước mặt Lục Văn Tinh hắn càng có cảm giác ưu việt hơn về IQ “Lần này là bọn họ may mắn, lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu.”
Trong mắt Giản Mạn lướt qua một tia thất vọng. Tam quan của cô ta và Vương Quan Lâm có chút tương đồng. Bọn họ đều cho rằng người trừ xuất thân thì bản thân cũng phải đủ ưu tú, cũng đều nhận định rằng để thành công thì có thể không từ thủ đoạn nào cho nên hai người mới có thể cấu kết với nhau sau khi gặp ở sân trường.
Đây cũng là nguyên nhân cô ta không vừa mắt Trương Thần.
không ôm chí lớn, đơn thuần lại ngây thơ, trừ dựa vào hoa hồng mà anh trai hắn chia cho để sống qua ngày thì có thể làm được cái gì chứ?
cô ta cam tâm tình nguyện giúp đỡ Vương Quan Lâm, bởi vì đối phương không chỉ có xuất thân mà còn ưu tú, cô ta tin tưởng thành tựu của cô ta và hắn sẽ không dừng lại ở đây.
Biểu hiện lúc trước của Vương Quan Lâm cũng tương đối xuất sắc, bọn họ hợp tác đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ít có lúc thất bại. Từ thành phố H đánh giết đến thành phố W, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-quy-nu-co-dai/1631503/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.