"Alo tôi nghe đây"
"Cô em,nhiệm vụ cô em giao cho anh đây đã làm xong cả rồi đảm bảo nếu không chết thì cũng liệt giường.Cô em thích không?"Tên A Tam cầm điếu thuốc ngồi trong xe vừa hút vừa nói.Giọng nói trêu chọc khiến cho người khác nghe được thì không khỏi sinh ra cảm giác vừa đáng hận vừa thẹn mà chẳng thể làm gì,Lục Vi Doanh bây giờ chính là cái cảm giác đó,trong lòng cực kì khó chịu vô cùng.Mặc dù rất ghét nhưng Lục Vi Doanh cũng không nói ra,vì dù gì điều mình muốn gã cũng đã làm cho ả,ả giờ cười không ngớt miệng làm gì có tâm trạng đi bắt bẻ gã.
"Tốt,5000 tệ sẽ được chuyển vào tài khoản của anh sau trưa mai"
"Tốt tốt,thế mới được chứ"Một tràng tiếng cười ma mảnh phát ra từ bên kia điện thoại làm cho Lục Vi Doanh không khỏi ghê tởm trong lòng.
"Nhưng nhớ không được tiểt lộ ra tôi,nghe không.Nếu không anh đừng trách sao tôi độc ác"Lục Vi Doanh vì bảo vệ bản thân không muốn thân phận mình bị tiết lộ ra ngoài làm hỏng việc mà cố bao lần nhắc nhở tên A Tam.
A Tam cười tay quăng điếu thuốc ra ngoài cửa xe,tâm trạng thoải mái bất cần dựa vào thành ghế "Đã biết,A Tam này mặc dù không phải một thằng quân tử gì nhưng cũng biết giữ lời hứa của mình,không cần cô cứ nhắc mãi.Tôi nghe mãi cũng sắp phát bực rồi đấy cô em ạ"
Lục Vi Doanh nhăn mày "Được rồi tôi sẽ không nhắc nữa.Thôi tạm biệt "Tiền trao cháo múc" rồi từ nay về sau,tôi và anh không còn quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-nu-phu/2036567/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.