Sáng hôm sau,Trịnh Khương Nghị đề nghị muốn trở về vì ở Chung Cư anh mới có thể thuận tiện làm việc hơn,các hồ sơ lẫn tài liệu quan trọng đều ở đó.Ở đây ngày hôm qua anh chỉ có thể làm việc trên lotop rồi chạy qua chạy lại về Chung Cư lấy đồ hết 4-5 lần,rất cực nên không thể ở đây lâu được.Tạ Yên Ninh cũng hết cách đành theo anh về,thật ra cô trong lòng cũng muốn trở về lắm ở đây ngày ngày đối mặt với Lục Vi Doanh khiến cho cô cảm thấy hơi khó chịu lẫn lành lạnh.
Ba và mẹ đưa hai người ra cổng,theo sau là Lục Vi Doanh mặt đã đen đi rất nhiều ánh mắt cũng không còn hoà nhã nữa nhìn chầm chầm Tạ Yên Ninh.Cũng như lần trước,mẹ Trịnh dặn dò cô rất nhiều thứ thật lâu sau mới buông cô ra cẩn thận yêu chìu đỡ cô vào trong xe,Tạ Yên Ninh ngại ngùng cảm ơn bà.Bánh xe lăn bánh chạy dần xa khỏi biệt thự xa hoa,cô không nhịn được liếc mắt nhìn kính chiếu hậu thấy được ba và mẹ đang vẫy tay với cô chỉ riêng Lục Vi Doanh vẫn một thân xanh biếc mặt lạnh lùng nhìn chầm chầm về hướng xe đang chạy,cô cứ có cảm giác Lục Vi Doanh cô ta biết được cô nhìn thấy cô ta và cô ta cũng nhìn thấy cô.Lòng Tạ Yên Ninh không khỏi dậy sống cảm thấy có chuyện chẳng lành sắp sảy ra với chính mình,cô đưa tay lên lòng ngực nhíu mày cảm nhận.Linh cảm là thứ cô luôn tin tưởng nhất từ ở thế giới kia cho đến thể giới này,không lẽ thật sự sẽ có chuyện sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-nu-phu/2036552/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.