Đấm đấm đấm,ta đấm ta bóp chết ngươi....tên trứng thối.Xấu xa,quá đáng.Tạ Yên Ninh vừa đấm bóp vai cho Trịnh Khương Nghị vừa rủa thầm đủ kiểu.Phải,là đấm bóp vai cho anh ta,mới sáng bảnh mắt ra anh ta đã độc ác lôi đầu cô dậy bảo cô đấm bóp vai cho anh ta.Cái con người này,anh ta có còn là người không vậy!Dậy sớm thì mặc kệ anh ta đi,mắc gì phải bảo cô dậy sớm đã thế lí do nó rất chó má là sáng ngủ dậy mõi vai cho nên bảo cô đấm bóp cho đỡ mõi.
Ôi thần linh ơi,ông trời của tôi ơi sao không cho một tia xét xuống đây đánh chết tên chất bầm này cho cô đi,để cho hắn tồn tại trên cõi đời tươi đẹp này chi mà hại nước hại dân thế này thì ai mà sống nỗi cơ chứ!Còn ngại cô chưa đủ khổ sao!
"Đấm mạnh lên một chút,cô đấm thế ai mà đỡ đau được hả"Trịnh Khương Nghị ngồi nhắm hưởng thụ một cách mỹ mãn,cảm thấy lực tay của cô càng lúc càng nhẹ thì nói.Tạ Yên Ninh nghe anh phán mà nghiến răng nghiến lợi,cơ thể anh toàn bắp với chã thịt,sờ đâu cũng là cơ cứng ngắt tôi đấm bóp thế quái nào được,đỏ cả tay rồi đây này.Tạ Yên Ninh cố chịu đau đấm chết anh ta,dùng sức mà đấm mạnh.Nhưng sức vô làm sao xi nhê gì Trịnh Khương Nghị,anh vẫn như thế an nhàn mà hưởng thụ làm cho cô tức chết.
15" sau thì anh mới tha cho cô,bảo đã tới giờ ăn sáng nên đi làm bữa sáng cho anh ta,còn bảo nhớ pha một tách trà nóng thơm ngon nữa.Ôi chết mất,tôi muốn giết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-nu-phu/2036528/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.