Khánh Thương vội vàng rời khỏi người Ý Như, anh lạnh lùng nói
- " Tôi cho cô 30p để dọn ra khỏi căn nhà này và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, cô đã đi quá giới hạn của tôi rồi"
- " Anh tàn nhẫn với em như thế sao, vì một người con gái mới quen mà ruồng bỏ em sao"
- " Tôi nhớ tôi đã nói rõ với cô rất nhiều lần rồi mà, người tôi yêu là Ân Hạ chứ không phải cô. Nhưng cô cứ liên tục đi quá sự chịu đựng của tôi, tôi nghĩ trước khi em làm những việc này cô đã lường trước sẽ có kết quả này chứ " anh nhếch môi nói với cô
- " Được vậy em sẽ đi, em thật mong chờ xem tình yêu của anh và cô ta sẽ đi đến đâu" cô tức giận mặc đồ vào rồi kéo va li đi
- " Em nên nhớ đừng hòng tính kế với tôi và Ân Hạ, nếu không kết cục của em rất khó coi đó" anh nói rồi đi ra khỏi phòng. Điều anh quan tâm bây giờ là Ân Hạ. Anh bước đến phòng cô thấy cửa đã khóa anh vội vàng gọi cô
- " Ân Hạ mở cửa cho anh đi, nghe anh giải thích, mọi chuyện không phải như em thấy đâu"
Anh gọi nhiều lần nhưng cô vẫn không mở cửa, bên trong yên ắng đến lạ, anh vội vàng phá cửa đi vào thì thấy căn phòng trống không, đồ đạc của cô đã được dọn sạch. Anh hoảng hốt chạy xuống dưới nhưng không thấy ai, anh hỏi dì Lan thì dì kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-nguoi-giup-viec/2630164/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.