Gần năm sáng, đường phố chẳng có một ai ngoài những cô chú lao công phải dậy từ sớm ra đường thực hành công việc của mình. 
Cuộc sống của những người dân khổ sở là thế, luôn tất bậc xoay quanh với bốn từ "cơm, áo, gạo, tiền" người lo mẹ già, người lo cho con thơ, vất vả là thế nhưng đổi lại thấy được nụ cười của những thành viên trong gia đình thì đối với đã là mãn nguyện. 
Trên làn đường rộng lớn, lâu lâu chỉ lướt qua vài chiếc xe chở hàng, nhưng thấp thoáng vẫn có vài chiếc xế hộp sang trọng, điển hình là chiếc Rolls- Royce của Trình Hạo Phong đang chậm rãi di chuyển giữa làn sương mù mờ ảo dần tan. 
Trong xe An Kỳ vẫn lim dim ngủ, không biết cô đang mơ thấy gì mà miệng nhỏ cứ cong lên mỉm cười, hệt như một đứa trẻ hồn nhiên, trong sáng. 
Trình Hạo Phong đã cố tình lái xe thật chậm để An Kỳ ngủ lại vừa có thể kéo dài thêm thời gian ở bên cô nhưng mới chỉ chốc lát đã đến gần khách sạn The St. Regis Sanya. 
Anh đỗ xe gần đó, tháo dây an toàn ra rồi lẳng lặng ngồi ngắm nhìn cô gái mỹ miều, có đôi gò má hồng hồng vô cùng đáng yêu, đang say giấc mộng đẹp khiến anh chẳng đành lòng đánh thức. 
" Anh ngắm em đến mức sắp chai cả mặt rồi đó..." 
An Kỳ tinh nghịch mở một mắt nhìn Trình Hạo Phong nói xong cô mới mở hẳn hai mắt ra chớp chớp long lanh nhìn anh. 
Trình Hạo Phong vén vài sợi tóc mái đang rũ xuống mặt An Kỳ ra phía 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-dai-minh-tinh/984095/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.