" Gọi chồng đi."
Nghe xong ba từ "gọi chồng đi" của Trình Hạo Phong khiến An Kỳ căng cứng cả người, cô đảo mắt nhìn xung quanh rồi mới nhìn lại khuôn mặt anh tuấn khuất sau lớp khẩu trang nhưng vẫn phảng phất nét cao cao tại thượng, ánh mắt lộ rõ sự bá đạo, bất khuất.
Khuôn miệng nhỏ nhắn nở nụ cười cười méo mó, cùng với đôi gò má đã ửng hồng vì ngại ngùng càng khiến An Kỳ trở nên đáng yêu.
" Em không gọi? Thế anh đi đây."
" Ơ ơ, chờ chút chờ chút, em gọi em gọi mà."
An Kỳ nhẹ nhàng cựa mình rồi nhanh miệng lên tiếng ngăn cản Trình Hạo Phong.
Cô hít sâu một hơi lấy hết dũng khí, sau đó mới nhìn thẳng vào mắt anh khẽ nói.
" Chồng, để tiểu Kỳ xuống nha..."
Trình Hạo Phong bật cười hài lòng rồi cẩn thận để An Kỳ xuống, cưng chiều véo yêu chiếc mũi cao cao của cô, cười nói.
" Vợ, em thật ngoan."
An Kỳ bĩu môi, giơ ngón trỏ lên trêu ghẹo lại cái mũi cao vút của Trình Hạo Phong, tinh nghịch bắt chước theo giọng điệu của anh mà đáp trả lại.
" Đại ma vương, anh thật bá đạo."
" Reng Reng Reng "
Bầu không khí đang vui vẻ đột nhiên lại bị phá vỡ bởi tiếng chuông điện thoại trong túi xách An Kỳ.
Cô vội lấy điện thoại ra rồi bắt máy ngay.
" Em tới đâu rồi?"
Giọng Du Cầm có chút gắt gỏng vang lên qua loa điện thoại, khiến An Kỳ thoáng giật mình.
" Dạ tới rồi, em lên ngay đây ạ."
Trả lời Du Cầm xong, cô tắt điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-dai-minh-tinh/984049/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.