Hai tuần sau.
Tại nhà của Lục Tư Phàm, Hà Bội Sam đang dọn đồ vào vali chuẩn bị đi tình nguyện.
“Lỡ như anh ta về không thấy mình thì sao ta? Nhưng mà.... ai bảo anh ta không gọi cho mình làm gì, đã vậy thì mình cũng không cần thông báo cho anh ta luôn”
......
Sáng hôm sau Hà Bội Sam rời khói nhà sớm, cô lên xe buýt của bệnh viện chuẩn bị rời khỏi Thượng Hải để đến Hà Bắc.
Khi cô vừa lên xe tầm vài phút thì Lục Tư Phàm cũng về đến nhà, anh có vẻ hào hứng khi nghĩ mình sẽ được gặp cô. Bước vào trong nhà, không thấy bóng dáng cô đâu nên anh thầm nghĩ
“Có khi nào cô ấy đi làm rồi không?”
Có chút thất vọng anh nhìn sang cái bàn ở phòng khách, trên đó có 1 tờ giấy note, đoán chắc là cô viết cho mình nên anh hào hứng đi lại xem, vẻ mặt anh đầy đắt ý
“Chắc là cô ta đã hỏi thăm tình hình của mình từ Niệm Chân đây mà, biết mình về nên cố ý viết thư luôn chứ”
Nội dung trong tờ giấy note: Tôi đi làʍ t̠ìиɦ nguyện ở Hà Bắc 1 tuần, nếu anh có về không thấy tôi đâu thì đừng lo
Lục Tư Phàm đọc xong thì xét bức thư, tức giận nói.
“Cô ta nghĩ mình là ai chứ? Còn bảo đừng lo? Chắc mình thèm quan tâm, đừng có ảo tưởng nữa”
Tức giận thì nói như vậy, nhưng thật tâm anh vẫn rất quan tâm đến cô, trên khuôn mặt có nét buồn buồn, anh thẩn thờ vứt hết đồ đạt tại phòng khách rồi đi lên lầu
............
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-bac-si/371449/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.