Lucia từ lúc nãy đã muốn hỏi rồi, tại sao trong tòa nhà này còn ở những loài người khác.
Hạ Lê tuy không phải là quý tộc gì, nhưng cũng là một dũng sĩ nổi tiếng, sao nói nhà cũng nên có vàng chất thành đống chứ? Nhưng tại sao, hắn thậm chí không mua nổi một tòa nhà, còn phải ở chung với loài người khác?
Lucia không hiểu.
Ác long thường thích một mình chiếm trọn một dãy núi, nếu lúc này cô có thể hóa rồng, chỗ nhỏ bé Hạ Lê ở này, thậm chí không đủ cô để một cái đuôi.
"Đây là phòng khách."
"Phòng khách nhỏ quá!"
"Đây là phòng ngủ..."
"Phòng ngủ cũng nhỏ."
"Đây là nhà vệ sinh."
"Nhà vệ sinh cũng..."
Ngay khi Lucia thuận theo lời giới thiệu của Hạ Lê, từng câu nói ra cảm tưởng của mình.
Hình như cô thấy đôi mắt muốn giết rồng của Hạ Lê.
Ánh mắt này... hình như muốn bẻ đầu rồng của Lucia vậy.
Lucia nuốt nước bọt, nuốt câu nói đang ở cửa miệng vào.
Ác long không nhiều vòng vo, cũng không chú trọng cách nói năng, cơ bản có cảm tưởng gì chân thật đều sẽ nói thẳng, Hạ Lê cũng không so đo với con rồng ngốc này.
Dẫn Lucia tham quan đơn giản phòng và phòng khách của mình xong, Hạ Lê cuối cùng dẫn cô vào một căn phòng nhỏ tối không có cửa sổ.
Căn nhà Hạ Lê ở vốn là hai phòng ngủ một phòng khách, nhà luôn có một phòng trống ra, nếu không phải vì nhớ đến căn phòng nhỏ tối đầy bụi này, Hạ Lê thật không chắc có muốn để Lucia ở nhà mình không.
Thử nghĩ, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-la-ac-long-c/5080729/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.