Hứa Thanh trở mình đứng lên, nâng cánh tay lên ngửi ngửi, cũng không biết là cô ấy ngửi được gì rồi.
"Xin hỏi nữ hiệp tại sao lại nói lời ấy?"
"Mùi hương."
"Mùi hương?" Hứa Thanh lờ mờ, tiếp theo có chút giật mình, khẳng định là bị dính trên xe của Vương Tử Tuấn.
"Không, không, tôi không tới những nơi đó, tôi là dân lành, không làm những chuyện phạm pháp."
"Không đi?"
"Không đi, sợ bị bắt, tới lúc đó lão đầu tử tới nhận người, thắt lưng bằng da mặt đồng của ông ấy lại được sử dụng rồi."
Hứa Thanh phun ra mùi rượu, sau đó lại từ từ nằm xuống, mắt khép hờ, muốn tiếp tục vân vê Đông Qua thêm vài cái nữa. Đông Qua chê anh ta hôi, nhân cơ hội xoay người nhảy đi chỗ khác.
"Còn đặc biệt bẩn, có cái gì tốt mà đi chứ, không bằng tôi ở nhà xem tivi.. Phi, dù sao tôi cũng không đi. Trong đầu nhỏ của cô đều nghĩ những gì vậy chứ?"
"Ồ."
Khương Hòa hình như thả lỏng hơn một chút "thực ra.. Đi tới thanh lâu cũng là bình thường, thiếu niên công tử có tài văn chương như anh, hiểu biết nhiều khẳng định rất được yêu thích."
"Tôi? Thiếu niên công tử? Có tài văn chương?" Hứa Thanh suýt chút nữa thì cười ra tiếng "tiếp tục, tiếp tục khen."
"..."
"Phong độ, nhanh nhẹn, tài cao, ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái.." Khương Hòa không nói chuyện. Một mình Hứa Thanh không biết xấu hổ nằm trên sô pha tự khen "dung mạo như vậy so với Phan.. Mỹ nam tử Phan An nhanh nhẹn. Dạo kỹ viện kết quả là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-toi-den-tu-ngan-nam-truoc/1808181/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.