28
Ngày hôm sau, tại công ty.
Bước vào thang máy công ty, tôi nhìn phím tầng "16" với cảm xúc phức tạp.
Tôi không biết Cố Dịch Trạch đã đi làm hay chưa.
Tối nay chúng tôi vẫn có thể đi xem phim chứ?
Hay là nhắn tin hỏi thử?
Nếu đối phương đang bận thì sao?
Tôi không biết anh ấy có tức giận không, sớm biết vậy tôi đã không bán chiếc váy đó rồi, chỉ vỏn vẹn 5000 nhân dân tệ.
Bây giờ ruột non gần như xanh rồi.
Hay là mua cái khác giống y như vậy đi, 30.000 tệ thì 30.000 tệ, ai bảo lúc đó não tôi bị kẹt ở cửa chứ.
Thang máy đã đến, tôi bước ra mà lòng nặng trĩu.
Đi bộ đến bàn làm việc.
Đột nhiên, tôi cảm thấy có gì đó là lạ, đây hình như không phải là bàn của tôi.
Nhìn sang bên cạnh, cũng không giống bàn của Tiểu Tuyết cho lắm, chuyện gì đã xảy ra thế?
Tôi nhìn xung quanh, có vẻ như đây không phải là phòng kế hoạch.
Một ý nghĩ tồi tệ lóe lên trong đầu, tôi cẩn thận nhìn về phía nơi tôi vừa bước vào.
Năm chữ lớn mạ vàng rất rõ ràng.
"Văn phòng Tổng giám đốc"
Tôi ngớ người luôn.
Sao bản thân lại ở trong văn phòng Tổng giám đốc vậy?
Chẳng lẽ vừa rồi tôi bấm tầng 16 chứ không phải 12?
Không đời nào.
Ngay khi tôi đang định ôcong đít chạy thoát thân thì một người đàn ông trẻ tuổi trong bộ vest bảnh bao đi ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-yeu-em/2937182/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.