Bữa ăn cuối cùng cũng xong.
Mọi người trò chuyện một lúc, họ định nhờ Cố Dịch Trạch đưa tôi về nhà.
"Đã muộn như vậy rồi, hôm nay Nhiễm Nhiễm ở đây đi, đỡ phải đi tới đi lui."
Phu nhân chủ tịch rất nhiệt tình nói, sau đó ra lệnh cho người giúp việc giúp tôi chuẩn bị quần áo để thay.
"Mà này, lâu rồi thím Chu không dọn phòng dành cho khách ở tầng ba. Tiểu Trạch, hay là tối nay để Nhiễm Nhiễm ở phòng con đi?"
…
Tôi nghi ngờ mẹ của Cố Dịch Trạch là chân truyền [7] của bố tôi.
[7] trên phương diện kỹ thuật hoặc học thuật nhận được sự tinh tuý của một người hay một phái nào đó truyền lại.
Sau đó, tình huống giống hệt như ngày hôm qua xảy ra.
Tuy nhiên, bối cảnh đã thay đổi.
Hôm nay là phòng của Cố Dịch Trạch.
Tất nhiên, phòng của anh ấy lớn hơn nhiều so với của tôi.
Thậm chí còn có thể chạy bộ trong đó.
Trang trí cũng sang trọng hơn nhiều, chứa đầy các mô hình đồ chơi khác nhau.
Tủ âm tường để sách.
Một chiếc giường lớn.
Tôi cảm thấy bây giờ muốn nằm lên đó ngaylập tức.
Không có lý do nào khác, chỉ là từ bé tới lớn chưa bao giờ nằm chiếc giường nào to như vậy.
"Cố Dịch Trạch, đêm nay chúng ta ngủ ở chỗ này sao?"
Anh ấy bước đến với một giọng điệu thích thú.
"Mẹ anh nói đùa với em đấy. Nhà anh có rất nhiều phòng dành cho khách."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-yeu-em/2937164/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.