Xuống trần gian, việc đầu tiên ta cần làm chính là tìm ra một nơi lý tưởng để giúp Thái Hào tu luyện, cũng đồng thời né tránh sự truy đuổi của đám tiểu quỷ dưới Địa Phủ. Lần này, là do ta quá nóng vội muốn đi tìm chàng nên đã cướp người mà không kịp bẩm báo với lão Diêm Vương, ta thật sự không cố ý.
Nhưng Diêm Vương dù gì cũng là một lão già cứng ngắc, từ trước đến nay chưa từng có tiền lệ mang người của sông Vong Xuyên đi cả, cho dù lão ấy biết thằng bé này chính là Thái Hào thần quân đi chăng nữa, cũng chưa chắc đã cho ta mang người đi. Điều ta có thể chắc chắn là lão sẽ giữ chàng lại, rồi lề mề bò tấm thân già ấy lên Thiên Đình bẩm báo với Ngọc Hoàng, nếu như ta còn tốn thời gian chờ đợi lão có khi hồn phách của chàng cũng đã tan biến mất rồi.
Ta bấm bụng để đám tiểu quỷ không phát hiện ra dòng tiên khí phát ra trên người, chỉ còn cách vận dụng nội công ém nhẹn dòng tiên khí đang chảy trong người ta lại, không để nó phát ra ngoài. Sau đó tìm một nơi trời đất giao hòa, tràn đầy tiên khí thì mới có thể đánh lạc hướng đám tiểu quỷ ấy được.
Nhắc tới đây ta liền nghỉ tới một nơi, đó chính là Cửu Trùng Thiên, nơi đây là nơi hội tụ của chín ngọn núi cao nhất trần gian, tưởng chừng đỉnh của chúng có thể chạm thấu trời xanh, xung xanh là biển hồ mênh mông, hoàn toàn không có sự sống của con người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-vap-nga-lich-kiep-cung-khong-yen/3589025/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.