Ngày thứ hai, Viên Hạo cùng hai người An Tâm ra xem chỗ mảnh ruộng thổ kim trứng kia, An Bình cùng An Ý thì đi tìm việc làm. An Ý cùng An Toàn được phân công đi xung quanh tìm xem còn nơi nào có thể trồng được hoa màu hay không. Kỳ thực nơi này rất lớn, lại chỉ có mấy người bọn An Bình, theo ý của Viên Hạo thì là có thể tìm ra được một mảnh đất như thế nữa hay không, nhiều thứ linh tinh, một nhà sáu người đàn ông, ăn cơm cũng là một vấn đề vô cùng lớn. Cậu lại không thể nói cho mọi người rằng tôi có một cái không gian, là đồ vật rất tốt. Nếu như muốn tiếp tục sinh sống ở nơi này thì nhất định phải tìm được công việc mà mình có thể làm, coi như là làm ruộng cũng được.
Kỳ thật Viên Hạo cũng không biết bây giờ làm ruộng không giống với năm mà cậu sinh sống, nghề nghiệp nông dân này có thể trở thành trái quý. Đâu giống như thời đại cậu sinh sống, nông dân ở bên ngoài làm thêm có lúc sẽ đùa giỡn nói là công việc phóng thí, lúc nào già thì chỉ cần phủi mông bỏ đi, không chịu được thì về nhà trồng trọt. Kỳ thực những lời nói này chỉ là tự an ủi mình, tại sao phải đi ra ngoài làm thêm, còn không phải là trồng trọt cũng không kiếm được bao nhiêu tiền hay sao. Làm công tuy rằng khổ cực, nhưng có thể kiếm được nhiều tiền hơn một chút, hơn nữa mỗi tháng đều kiếm được tiền. Không giống như làm ruộng, chỉ có mùa thu hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/56826/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.