Lúa nước trong nông trường rốt cuộc cũng đã chín, ba người Viên Hạo mệt mỏi mấy ngày, thừa thế xông lên thu gặt, nơi này thu hoạch coi như không tệ, hai mẫu ruộng sản lượng cũng được đến năm trăm cân thóc, so với gạo trong không gian thì nhỏ gần một nửa, Viên Hạo nhìn gạo như vậy, trong lòng loạn tung tùng phèo, trức tiếp cầm một bát gạo nấu, ngửi vô cùng thơm, nhưng thời gian bỏ ra rất dài, đừng xem hạt gạo này nhỏ, nhưng vô cùng ương ngạnh, mùi vị cháo tuy rằng không sánh được với cháo trong không gian, nhưng khi ăn vào cũng không tồi. Cậu thử nấu một nồi cơm, lại phát hiện cơm hơi hơi cứng, có lẽ cũng là do thiếu nước, nhưng sau mấy lần thí nghiệm, cậu phát hiện loại gạo này chỉ có thể nấu cháo, làm cơm thực sự ăn không ngon, vừa cứng lại khô, ăn trong miệng quả thực khó có thể nuốt xuống,. Kỳ thực An Tâm cùng An Bình đều cảm thấy không tệ lắm, đương nhiên không thể so sánh với gạo trồng trong không gian. Không tính thế nào, có thể nấu cháo cũng không tồi, trái tim của Viên Hạo cuối cùng cũng trở về vị trí, tâm tình khoái trá báo cho Lý Ích tin tức tốt này.
Lý Ích đến rất nhanh, đồng thời còn mang theo Dương Phi, hai người nhìn chồng thóc trong phòng, hai mắt phát sáng, giống như là nhìn một đống vàng vậy.
“Các anh xem, tuy rằng hạt nhỏ, nhưng mùi vị cũng không tệ lắm a.” Viên Hạo cầm hai loại gạo cho bọn họ nhìn xem.
“Chúng tôi trước hết nếm thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067311/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.