Viên Hạo một bụng tâm sự nghĩ muốn gieo nhiều lúa nước hơn một chút, nhưng trong không gian lại chỉ có mấy mảnh ruộng nước, đem phần lớn lúa nước thu hoạch được năm ngoái làm giống, chỉ là mạ liền được một khối lớn. Đồng thời cũng để cho An Tâm cùng An Bình ở bên cạnh cẩn thận học, hi vọng sau này bọn họ có thể tự mình ươm mạ.
Bởi vì dưa chuột nhà Viên Hạo quá nhiều, từng chút từng chút bán lẻ trên thị trường hoàn toàn không có cách nào tiêu hóa, cậu cùng Lý Ích nói một tiếng, Lý Ích phái xe đến, mấy ngày liền kéo một xe dưa chuột ra ngoài, bán sỉ hướng về các nơi. Tuy rằng phải giao thuế hơi cao, nhưng Viên Hạo bớt công việc, đồng thời không cần lo lắng về vấn đề tiêu thụ, Viên Hạo thu vào vẫn vô cùng tốt.
Chính quyền mới ra lệnh, phần lớn mọi người sinh hoạt chậm rãi bình thường trở lại, trên căn bản là người có năng lực đều có chuyện để làm. Có công tác thì có thu vào, người có thu nhập quá thấp có thể hưởng một chút trợ giúp từ chính phủ, lấy tiêu chí là đảm bảo mỗi người đều có đủ cơm ăn. Cứ như vậy, sẽ không có người đi gây sự, mọi người đều nghiêm túc làm viêc.
Chờ đến khi dưa chuột bán xong, bí đỏ cũng được trồng xuống, thổ kim trứng cũng nhanh chóng thành thục, Viên Hạo tạm thười không có quá nhiều việc cần làm. Một ít loại cây lương thực khác cũng lục tục được tung ra trên thị trường, bởi vì có lương thực thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067299/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.