Viên Hạo đi lung tung không có mục đích dưới ánh trăng, A Vượng vẫn đi theo bên cạnh cậu. Đêm rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe được âm thanh gió thổi qua lá cây, thỉnh thoảng có âm thanh mấy con vật khẽ kêu. Viên Hạo tâm sự nặng nề, từ nhỏ đến lớn trong lòng cậu vẫn không có người nào giống như Lý Ích vậy, có thể làm cho cậu nhiều lần nhớ tới, dường như chỉ có không ngừng mà nhớ hắn, mới có thể làm cho mình không bất lực như vậy. Lý Ích trong lúc vô tình, đã chậm rãi thâm nhập trong lòng cậu.
Viên Hạo đến thời đại này đại khái cũng hơn một năm, mặc kệ quen thuộc hay không quen, mặc kệ có thích hay không, cậu đều hiểu mình không thể trở về quá khứ, vì vậy mà ôm thái độ đã đến rồi thì nên ở lại, tiếp tục ở đây sinh sống. Nhưng những tháng ngày vừa mới trở nên bình thường một chút, lại bị đưa đến địp phương cách biệt này,bên người còn bị giám sát 24 giờ, làm cho tâm tình không có cách nào tốt được. Tuy rằng A Vượng cùng A Phúc vẫn lấy cậu làm đầu, yên lặng ảo vệ cậu, nghe cậu, nhưng cậu rõ ràng hai người máy này, nhất định là có trang bị khác, giám thị cậu. Vì vậy cậu quay lại nhìn hai người máy này, trong lòng cảm giác rất phức tạp. Kỳ thực trước đây bọn Lý Ích cũng có thể làm như thế, nhưng bọn họ không có làm, hơn nữa Viên Hạo cũng không nghĩ tới. Bây giờ nghĩ lại, Viên Hạo đều cảm thấy, khả năng chính mình vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067293/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.