Trận tuyết rơi đầu tiên của mùa đông rốt cuộc đúng giờ mà tới. Hầu như là trong một đêm, toàn bộ nông trường đều được phủ bởi tuyết trắng. Những bông tuyết lớn vẫn còn rơi không ngừng, Viên Hạo thở một hơi, tuy rằng đều đem y phục mùa đông lấy ra, mặc toàn bộ trên người, nhưng vẫn cảm thấy có chút lạnh. An Tâm cùng An Bình vẫn luôn không có quần áo mới, quần áo mặc vẫn là quần áo cũ, so với cậu còn lạnh hơn.
“Hiện tại mới bắt đầu lạnh,sau này sẽ càng lạnh hơn.” An Tâm chà xát tay, nhìn Viên Hạo rồi nói.
“Đến ăn điểm tâm.” An Bình gọi. Luộc một nồi cháo bí đỏ lớn, uống nóng, sẽ không còn lạnh như thế nữa.
Ba người ăn xong bữa sáng, Viên Hạo mới vội vàng dẫn bọn họ tiến vào không gian, tuy rằng cũng là trời thu, nhưng so với bên ngoài còn muốn ấm hơn rất nhiều.
Viên Hạo nhìn đám lúa, An Bình cùng An Tâm thì đi trồng chút thổ kim trứng còn lại. Bởi vì đất đã sớm đào, Viên Hạo căn bản không đem A Vượng cùng A Phúc mang vào, vì tiết kiệm năng lượng, cậu thậm chí còn để A Phúc ngủ say. Chỉ có một mình A Vượng lưu lại trông coi nông trường, thời gian sinh hoạt ở nông trường không ngắn, Viên Hạo cảm thấy nơi bọn họ ở rất an toàn, ngoài trừ Dương Phi cùng Lý Ích, căn bản không có người phát hiện bọn họ ở đây. Hiện tại đã rơi vào thời gian có tuyết, càng không thể có thêm người đến tìm phiền toái. An Tâm cùng An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067279/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.