Hai ngày sau Lý Ích đúng hẹn mà tới.
Viên Hạo đã sớm cùng An Bình và An Tâm thảo luận phương án tốt nhất, vẫn là như trước, trước tiên lấy bí đỏ cho Lý Ích ăn, để cho Lý Ích cảm thấy ngon, mua lại, dổi thành tiền hoặc lương thực.
Bánh bí đỏ, kỳ thực rất đơn giản, nguyên liệu chính là bí đỏ cùng với gạo nếp. Bất quá hiện tại không có gạo nếp đành phải dùng cao lương diện. Trước hết đem bí đỏ nấu kĩ, đảo thành dạng sền sệt, lại cho thêm chút cao lương diện, đảo đều, cuối cùng làm thành những khối tròn to bằng miệng bát, lại cho vào chảo nóng, thêm một chút dầu chậm rãi rán đến khi hai mặt đều khô vàng là có thể ăn. Bánh bí đỏ này trước đó Viên Hạo đã ăn rất nhiều lần, hiện tại chỉ cần thử hai lần liền thành công. Tuy rằng mùi vị không sánh được với khi làm bằng gạo nếp, nhưng cũng rất ngon. An Tâm cùng An Bình cũng đều cảm thấy ăn rất ngon, liền Lý Ích vừa đến, liền được nếm thử món bánh bí đỏ mới ra lò.
Ăn xong món này, Lý Ích nhìn ba cặp mắt mở to đang nhìn mình, trong lòng cười thầm, bất động nói, “Không tồi, ăn rất ngon.”
Viên Hạo vừa nghe thấy lời này, liền thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra nụ cười chờ mong, nói, “Anh nói như vậy, nếu tôi bán thì thế nào?”
“Bán?” Lý Ích nhíu mày.
“Không được sao?” Viên Hạo cuống lên.
“Cậu có rất nhiều sao?” Lý Ích hỏi ngược lại.
“Rất nhiều, nhiều đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067277/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.