Quả bí đỏ này, bọn họ phải ăn bốn bữa liền, hơn nữa còn ăn đến nỗi bụng đều căng tròn. Đối với loại bí đỏ này, mọi người càng ngày càng coi trọng. Viên Hạo nhìn thấy bí đỏ trong không gian cũng lớn không ít, tâm tình đặc biệt khoan khoái, không còn lo lắng nhiều nữa. Mỗi ngày đều đến xem một chút, đếm một chút, xem có quả nào to, quả nào nhỏ, quả nào lại lớn hơn một vòng, trong lòng càng ngày càng tốt đẹp. Hiện tại cuối cùng không còn lo lắng về đồ ăn như trước nữa. An Tâm lại càng vui vẻ theo cậu vòng tới vòng lui. Chính là nhờ cậu có thể làm ra được đồ ăn ngon. Đang tuổi lớn, An Tâm hiển nhiên so với Viên Hạo cùng An Bình càng yêu thích mỹ thực.
Những cây ớt bên cạnh bí đỏ cũng đã không nở hoa nữa, có cả những quả ớt đỏ ngầu, hành lá cũng không tệ, thế nhưng vẫn còn những quả ớt nhỏ bé, thậm chí còn có chút bông hoa nhỏ xíu, Viên Hạo cũng quyết định đem hái toàn bộ, đem nhổ lên chuẩn bị trồng những loại khác..
Tất cả ớt đều hái xuống, phần lớn là chuẩn bị giúp Dương Phi cùng Lý Ích làm cao lương diện. Còn lại một ít quả hình dáng không tốt lắm, chuẩn bị làm thành tương ớt, tuy rằng hiện tại hơn một nửa không cần dùng đến, nếu như không phải hầu hết đều làm thành cao lương diện, thì hoàn toàn chính là tồn tại không có cũng được. Viên Hạo là người vô cùng thích ăn ớt, nhưng ở đây cũng không có cách nào đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067274/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.