Liên tiếp mấy ngày, bọn họ đều không có việc gì nhiều để làm, chỉ phải xới đất, đem mảnh đất hoang hơn hai mươi, ba mươi năm chậm rãi chỉnh lại. Hiện tại cũng không có cây gì trồng, vì vậy mà bọn họ tỉ mỉ chậm rãi làm từng chút một. Trước tiên thử làm một hai mẫu, đợi tới thời điểm trồng thổ kim trứng.
Ở đây thổ kim trứng được xem là cây nông nghiệp có giá trị kinh tế nhất, một năm có thể trồng hai mùa. Một mùa gieo thu hoạch vào thời điểm cuối đông đầu xuân, giá cả sẽ tốt hơn một chút, nhưng sản lượng lại thấp hơn mùa còn lại. Dù sao sau đó khí trời sẽ trở lạnh, cây nông nghiệp sinh trưởng sẽ chậm hơn rất nhiều. Kỳ thực nếu như có lồng kính, sản lượng sẽ cao hơn một chút, nhưng nơi này lại không nói đến loại trồng khác vụ này, mọi người cho rằng vạn vật đều nên tuân theo tự nhiên, mọi người đều nói về sinh hoạt tự nhiên, vì vậy mà không ai ứng dụng kĩ thuật trồng từ ngàn năm trước.
Mấy ngày nay, khí trời dần dần chuyển lạnh, bầu trời đều mờ mịt, An Tâm nói cho Viên Hạo, đây là dấu hiệu của trời vào thu. Trời thu rất ngắn, mùa đông sẽ nhanh chóng đến đây. Trước mùa thu nên đêm toàn bộ cây trồng gieo xuống, để chúng nó có thể chậm rãi sinh trưởng, đầu năm sau sẽ có để ăn.
“Vậy bây giờ có thể gieo thổ kim trứng sao?” Hai mắt Viên Hạo lập tức tỏa sáng, hiện tại trên tay trừ bỏ có một chút tiền, cũng không tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067269/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.