“Làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ chúng ta phải đi bộ về sao?”Viên Hạo hỏi An Tâm.
“Đúng vậy.” An Tâm thở dài một hơi, ít nhất phải đi ba tiếng đồng hồ mới tới, nếu như đi dường nhỏ, có thể tiết kiệm một giờ. Đi bộ đối với hắn không phải là chuyện khó, thế nhưng bọn họ cõng nhiều đồ vật như vậy, bước đi vẫn rất là mệt người. Nếu như đi đường lớn, lại quá mệt mỏi, đi đường nhỏ, lại sợ trên đường bị cướp.
Hai người thương lượng một chút, vẫn là quyết định đi đường nhỏ, hiện tại là ban ngày, hẳn là sẽ không xui xẻo như vậy đi. Đáng tiếc, hai người đoán sai rồi, vừa mới đi tầm hơm một kilomet, hai người bọn họ liền gặp gỡ một đám lưu manh.
“Ha ha, hôm nay chúng ta thật may mắn a.” Một nam tử thô to dẫn đầu lên tiếng, các tiểu đệ cũng theo hắn cười đến hài lòng, nhìn chằm chằm An Tâm cùng Viên Hạo như là nhìn thấy món ngon. Bọn họ chỉ là đi ngang qua, không ngờ lại có thể gặp dê béo như vậy. Hai người này cõng theo một đống đồ vật, không nói có thể cho bọn họ ăn no mấy ngày, hơn nữa ngoại hình An Tâm còn rất đẹp, bọn họ có thể hưởng thụ thật tốt.
“Làm sao bây giờ?” An Tâm trong lòng run rẩy. Nhìn những ánh mắt của mấy người kia, hèn mọn khiến hắn buồn nôn. Viên Hạo trong lòng than thật xui xẻo, hận không thể trực tiếp mang An Tâm tiến vào không gian. Nhưng mấy người kia đang đứng đó, nếu như bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067259/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.