Mạ ở ruộng nước mấy ngày liền bắt đầu mọc rễ, nhìn rất khả quan. Viên Hạo cũng rất cao hứng, mỗi ngày đều mang theo An Bình cùng An Tâm loay hoay một lúc, mấy con gà con cũng lớn hơn rất nhiều, phỏng chừng là cũng hơn một cân, có lẽ là qua một tháng nữa cũng có thể ăn được rồi. Chỉ là hiện tại đồ ăn của chúng nó ít đi rất nhiều, hiện tại Viên Hạo chỉ cón cách tận lực cho chúng nó ăn nhiều rau hơn, một chút thóc cùng lúa mạch, cậu muốn đợi đến thời điểm chúng đẻ trứng mới cho ăn. Cũng may lúc trước cậu đào dất, cũng đào được rất nhiều giun, có thể cho chúng nó làm điểm tâm.
“Mấy cây thổ kim trứng này có thể thu hoạch được rồi.” An Tâm nhìn mấy cây thổ kim trứng chiếm hơn nửa mẫu, cảm thấy không cần để chúng tiếp tục sinh trưởng nữa.
“Vậy thì đào đi.” Viên Hạo cũng rất muốn biết được bao nhiêu thổ kim trứng. Đồ ăn trong nhà đã sắp hết, nếu như không phải có mấy cây dưa chuột kia, có lẽ bọn họ đã sớm chết đói, bất quá thân dưa cũng bắt đầu khô vàng, cũng không tiếp tục nở hoa nữa, xem như một mùa này đã kết thúc rồi. Hiện tại cậu cũng chỉ còn mấy quả già, là chuẩn bị lưu lại làm giống, còn lại cũng chỉ là mấy quả cũng không thể lớn hơn được nữa. nếu như thổ kim trứng thu hoạch được nhiều, liền lại có thêm đồ để ăn.
An Tâm nhắm mắt lại, trong lòng đọc thầm vài câu, chính là hi vọng thổ kim trứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-phon-dien-thi-dai-thoi-dai-sinh-san-vo-tinh/2067257/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.