Mọi người chờ đợi hồi lâu không thấy bóng dáng Khủng Long đâu, ngồi chờ mãi cũng không phải là cách, ai nấy đều mệt mỏi, Sao Kim vẫn còn chưa tỉnh lại. Ngọc ngập ngừng đề nghị: “Hay là chúng ta trở về doanh trại đi, ở đó có đồ ăn nước uống, chúng ta cần nạp thêm năng lượng, có thêm vũ khí để đối phó với bọn bắt cóc. Cho dù bây giờ có tìm được Gi Gi thì chúng ta cũng đã kiệt sức, sợ không giúp được gì mà còn bị bắt luôn. Chúng ta cần phải bảo toàn thực lực.”
Cookie rụt rè hỏi: “Cô có biết đường trở về doanh trại không?”
Ngọc ấp úng: “Chuyện này...”
Anh Jin cũng tán thành ý kiến của Ngọc, cả ngày nay anh chỉ ăn được một cây xúc xích của Gi Gi đưa, anh đưa tay xoa cái bụng đói meo nói: “Anh nhớ hồi nãy Gi Gi có nói, doanh trại ở hướng Tây Nam, chỉ cần đi ngược với hướng gió là có thể trở về doanh trại, chúng ta có thể thử.”
Cookie xé một mảnh vạt áo, cột lên một cành cây như lá cờ giơ lên cao. Ở trong thung lũng gió thổi rất lớn, lá cờ bay phần phật, mọi người cẩn thận nhắm hướng đi.
Đi được một lát, Cookie phát hiện có ánh đèn từ xa đi tới. Cookie khẽ nói: “Có người tới, không biết là ai, mọi người mau nấp vào đi.”
Mọi người lập tức tản ra ẩn nấp, ánh đèn càng lúc càng tới gần, đó là một nhóm bốn người vừa đi vừa trò chuyện. Ngọc nghe giọng nói quen nên cẩn thận thò đầu ra nhìn xem, là nhóm bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-nhat-duoc-idol/1095176/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.