Cả đám nhao nhao than thở rên rỉ khiến đại ca mắt hí tức giận quát một tiếng: “Cả đám im hết đi, chưa có gì đã tự hù dọa mình rồi. Sao Kim bị bắt đi mất hay hai đứa bây thả cho cô ta chạy trốn hả? Mấy đứa ở đây đợi anh, anh đi tìm thử.”
Đầu trọc lo lắng nói: “Nhưng cứ đi hoài cũng không tìm ra lối thoát, anh có cách nào chưa?”
Đại ca mắt hí nói: “Cho dù tướng quân có lập ra thạch sa trận để đối phó với kẻ thù thì cũng phải chừa đường sống cho mình. Truyền thuyết nói rằng đội quân của tướng quân xuất quỷ nhập thần, chắc chắn nơi này phải có lối thoát. Anh không tin có ma quỷ, nơi này tầm nhìn bị che chắn và xuất hiện ảo giác khiến tinh thần người ta bị hoang mang, nhưng âm thanh vẫn nghe được.”
Gi Gi đang ôm Sao Kim núp sau một ụ đất gần đó để nghe ngóng tình hình, trong lòng anh lo lắng chưa nghĩ ra cách gì để cứu người.
Sao Kim lại thấy đói, trong lúc mơ màng cô thấy có trái đào, cô hết đưa lưỡi ra liếm lại cạp cạp. Nóng quá, khó chịu quá. Đây là đâu, sao lại tối tăm thế này? Sao Kim đưa tay ra sờ soạt nắn bóp một hồi, cuối cùng cô thất vọng nhận ra đào vẫn còn nhỏ không ăn được. Gi Gi nhăn mặt cố gắng nhẫn nhịn, trời lạnh mà lưng áo anh ướt đẫm mồ hôi. Anh nghiến răng cố gắng giữ bình tĩnh, cô gái nhỏ này vẫn không ngừng sờ loạn.
Đại ca mắt hí sai đầu trọc leo lên một ụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-nhat-duoc-idol/1095174/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.