Lại nói tới đám người đại ca mắt hí, cả bọn lầm lũi đi xuyên rừng, băng đêm. Bầu trời tối đen như mực, tiếng côn trùng kêu rả rít, tiếng gió thổi lạnh lẽo bên tai, không khí âm u rờn rợn thật đáng sợ. Họ vẫn đi cho đến khi nhìn thấy ánh sáng le lói ở đằng xa, trước mặt bọn họ xuất hiện một doanh trại bỏ hoang.
Mặc dù trong lòng mừng rỡ vì có chỗ tá túc qua đêm, nhưng bản năng sinh tồn vẫn khiến bọn bắt cóc thận trọng nhẹ bước từng bước đi vào. Dáng vẻ của đại ca mắt hí như một con báo đang săn mồi, ẩn chứa sức mạnh và nguy hiểm.
Sao Kim cảm thấy vô cùng lo lắng, trong đó có ánh sáng chứng tỏ có người, nếu là người tốt thì thật nguy hiểm cho bọn họ. Bỗng một con chuột chạy lướt qua chân Sao Kim, cô được dịp hét lên thất thanh:
“Aaaaaa”
“Cứu với…”
Jimin và Cookie vừa đi ra chợt khựng lại. Jimin níu tay Cookie lại nói: “Cookie, em có nghe không? Anh nghe rất giống tiếng của Sao Kim. Không phải cô ấy đang bị bắt cóc sao? Lẽ nào là bọn bắt cóc đang ở ngoài kia?”
Hai anh em nhìn nhau một cái, mặc dù trời đang gió lạnh nhưng lưng cả hai đều toát mồ hôi. Cả hai thận trọng nép vào vách tường rón rén đi ra.
Cả hai cố căng mắt nhìn xuyên qua màn đen, cho đến khi mắt họ quen với bóng tối thì họ thấy thấp thoáng bóng mấy người đàn ông cao lớn, có cả Sao Kim và anh Choi Won Kyung.
Tên đầu trọc đang thận trọng đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tinh-nhat-duoc-idol/1095161/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.