Chương trước
Chương sau
Hai người giật mình vội buông nhau ra nhìn lại, thì ra là Sao Kim, chẳng biết Sao Kim đến đây từ khi nào nữa. Ngọc xấu hổ khiến hai gò má đỏ bừng, trái tim cô vẫn còn đập hỗn loạn trong lòng ngực. Jimin cũng cười giã lã đưa tay chỉ con Khủng Long đang nằm canh chừng cho cô thấy. Khủng Long quả nhiên là người lính cần mẫn, dù thế nào vẫn không từ bỏ nhiệm vụ, canh chừng hai kẻ âm mưu đột nhập tòa lâu đài.
Nửa đêm thức dậy không thấy Ngọc đâu, Sao Kim đoán Ngọc đã chạy tới tòa lâu đài nên cô bèn cầm theo ba lô chạy tới đây. Trong ba lô là ná cao su và đạn do cô và Ngọc hì hục tự chế. Khi còn nhỏ Ngọc thường hay qua vườn nhà người ta leo cây hái trộm trái, Sao Kim nhận nhiệm vụ canh chừng và yểm trợ. Nếu bị chó rượt, cô sẽ dùng ná cao su bắn yểm trợ cho Ngọc chạy thoát. Khủng Long có to lớn đến đâu thì cũng là chó, hoàn cảnh bây giờ không khác khi còn nhỏ là mấy.
Khi tới nơi Sao Kim nhìn thấy hai người đang bận hôn nhau, cô đành đứng im quan sát chờ đợi. Sao Kim cảm thấy hơi bất ngờ tự hỏi: ‘trong hoàn cảnh này mà bọn họ vẫn có thể cuồng nhiệt như vậy sao? Không biết có phải chị của mình lại giở trò lường gạt để ăn đậu hũ Jimin không đây? Uổng công mình sợ chị Ngọc bị chó cắn chạy tới đây, còn chị ấy lại ở đó hưởng thụ, ăn đậu hũ của trai đẹp. Hay là mình đi về vậy?’

Sao Kim đứng chờ dưới trời tuyết một hồi thì ngấm lạnh, cô mất hết kiên nhẫn bèn lên tiếng gọi. Cô nhận ra Khủng Long tuy to lớn khác thường nhưng lại khá điềm tĩnh, nó chỉ nằm im theo dõi hai người mà không hề tỏ ra kích động. Hai ngày nay Sao Kim đã chăm chỉ luyện tập cách điều khiển bầy chó theo sự hướng dẫn của anh Gun Woo, vì cô dốc một lòng muốn hỗ trợ cho Gi Gi nên cô còn chú ý luyện tập tiếng kêu của chó để dễ giao tiếp với chúng. Cô đã thuần phục được bầy chó ngoài kia, nhưng Khủng Long lại là một thử thách khác.
“Chị Ngọc, chị cầm lấy, yểm trợ cho em, để em ra lệnh cho Khủng Long thử.” Nói xong, Sao Kim ném ba lô qua cho Ngọc, Jimin nhanh tay chụp lấy.
Ngọc mở ba lô ra, cầm ná cao su và mấy viên đạn tự chế trong tay chuẩn bị sẳn sàng. Cô khẽ lêu lên: “Cẩn thận đó Sao Kim. Khủng Long không giống mấy con chó ngoài kia đâu.”
Khủng Long đã đứng dậy gườm gườm nhìn Sao Kim, nó nhe răng gầm gừ chuẩn bị lao tới tấn công. Mọi người đều nín thở theo dõi.
“NGỒI.”
Sao Kim vừa nghiêm giọng ra lệnh vừa đưa tay ra hiệu. Khủng Long ngoan ngoãn ngồi xuống, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Sao Kim tin tưởng tất cả chó nuôi ở đây đều là những con chó thuộc hàng tuyển chọn, thông minh và được huấn luyện kỹ. Tổng giám đốc Lee yêu thương con gái như vậy, chắc chắn sẽ không để con mình kề cận bên mối nguy hiểm được. Chỉ có điều, cô không dám chắc mình có điều khiển được Khủng Long hay không. May thay, trời không phụ lòng người, mấy lời đồn đại về Khủng Long chỉ mang tính chất hù dọa, cô đã thành công.
Lúc này Cookie vác một cái cây lớn chạy tới. Anh dừng lại thở hổn hển ngó chừng con Khủng Long, Khủng Long nhìn thấy Cookie chạy đến định đứng dậy thì Sao Kim tiếp tục ra lệnh: “Nằm xuống.” Đồng thời cô lấy bịch thức ăn cô vẫn cầm trong tay ra thưởng cho Khủng Long, Khủng Long ngoan ngoãn cúi đầu ăn.
Cookie nhanh chóng mang cái cây tới bên thành hồ, bắc ngang qua giữa hồ kế bên tượng nàng tiên cá giống như một cây cầu rồi nói: “Hai người đi qua đi, em vịn cho.”
Thật ra Cookie cũng có ý đợi đêm khuya đi thám thính tòa lâu đài nên anh tranh thủ đi ngủ sớm, chờ nửa đêm thức dậy hành động. Khi anh tới đây thì nhìn thấy Jimin và Ngọc bị Khủng Long vây hãm, mắc kẹt ở trên tượng nàng tiên cá. Cookie bèn chạy đi tìm đồ trợ giúp.
Jimin bèn hỏi Ngọc: “Cô qua được không?”
Ngọc khẽ gật đầu, đi qua cầu này cũng giống như đi cầu khỉ ở dưới quê, cô đi hoài. Cô cẩn thận vịn bức tượng bước xuống cầu, rồi nhanh chóng bước vào bờ. Còn Jimin thì vận dụng kỹ năng giữ thăng bằng mà anh học được khi học múa, nhẹ nhàng đi qua cầu. Cả hai rón rén đi ra ngoài để tránh kích động tới Khủng Long, đi được một khoảng cả hai liền ù té chạy. Thật đáng sợ, cả hai vẫn chưa hoàn hồn nữa.
Khủng Long đã tỏ ra bình tĩnh hơn, nó ngoan ngoãn nghe theo lệnh của Sao Kim, vẫy đuôi tỏ vẻ thân thiện rồi đùa giỡn với cô. Cookie tròn xoe mắt đứng nhìn Sao Kim chinh phục mãnh thú, ánh mắt anh hiện lên vẻ thích thú và ngưỡng mộ. Anh bèn hỏi Sao Kim: “Cô biết nói chuyện với chó hả, dạy cho tôi với?”
Sao Kim lắc đầu nói: “Tôi không biết đâu, tôi chỉ bắt chước tiếng kêu của chó thôi. Từ nhỏ tôi đã thích giả giọng nói và bắt chước tiếng kêu của loài vật.”
Cookie gật đầu, cái trò bắt chước này thì anh cũng biết và thường đem ra trêu chọc các anh. Sao Kim ra hiệu cho Cookie đi trước đi.
Sao Kim chờ mọi người đi hết rồi mới ngừng giỡn với Khủng Long, cô đứng lên xoa đầu nó rồi đi về, Khủng Long quyến luyến đi theo bên chân cô. Sao Kim mĩm cười lững thững bước đi, cô đã chinh phục được Khủng Long rồi. Mọi chuyện đang tiến hành rất tốt, bây giờ chỉ còn chờ Gi Gi tới để phối hợp hành động thôi.
Gi Gi à, em rất nhớ anh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.